Why Write? Why Be Hungry to Live?
I have tried many times in my life to change myself. However, I fail most of the times. It takes discipline and hard work to change something, especially about yourself, even something is so so so small like waking up at 6AM (one of my goals but failing miserably). Being comfortable for what we are and being surrounded by many mediocrity makes us feel OK.
Like a book I read. The best way to improve your self is KICKING YOUR OWN ASS. If you are trying something to do and nothing is standing in your way, it is not worth to call “a try”. It can be yourself, it can be naysayer, it can be your mom....you can blame all day long, but if you cannot take courage and gut to do it, it will never change.
That is something sticking in my mind recent days. Living in hospital is not too bad, it brings many experiences for me. I have a great time to take care of my dad, I can show him how my friends love me, I can show him my facebook and my sister’s facebook, I can show him how fun I am to cheer him up.
It is ridiculous for my life when I have a lot of time to write, I never write. Now, I have so little time, I am hungry to write. Is that right? When you feel hungry, when you feel you are at no where, you have a lot of reasons to do something.
Or it can be this case
When you lose something is so precious, you begin pushing yourself like a Ferrari trying to get to the finish line?
I want to write this post not only for me, but for YOU!
Stop wasting your time doing something you don’t like or at least if you can’t, spend sometimes for what you are born to do it
Say how are you and give somebody a hug, when you still can or they still can.
Say I love you when you feel your heart is beating when you are close to somebody.
Kiss the girl and tell her how much you love her.
The symphony of life is in a brief:
Life
is
too
short.
:)
IT
LIVE
FUCKING
Hey anh, em đọc bài này của anh rồi, em có nhận xét này nè anh. Bài viết anh khá ngắn, nhưng nó chưa tập trung được vào vấn đề chính là “Vì sao chúng ta phải viết nhiều”, còn về phần “Vì sao chúng ta phải ham sống” thì em thấy anh đề cập đến nó như vậy là đủ rồi. Ví dụ của anh đưa ra rất đời thường và đúng. Em nghĩ là anh nên nhấn mạnh hơn về vấn đề viết lách mang lại lợi ích gì cho chúng ta, nó mang lại cho chúng ta cảm giác gì...Nói chung là anh phải dùng những từ ngữ, câu văn hay hơn để khiến cho người đọc vào cảm thấy viết sách là một điều tuyệt vời, đẹp đẽ, có ích làm sao. Làm người ta cũng muốn được viết nhiều như anh, nhưng lại ko viết hay được như anh. Anh hiểu ý em chứ. Đó là những nhận xét của em nghen!...Anh nhớ cho em biết suy nghĩ và cảm nhận của anh nhé!
ReplyDeleteAnh đọc lài bài này, thấy nhận ra được một điều về bản thân là "cảm xúc bốc đồng" và nghe giống theo kiểu "hô khẩu hiệu." nói nôm na là MỲ ĂN LIỀN. Cách anh viết hiện giờ chủ yếu là cảm xúc: Nghĩ gì viết đấy, chưa hẳn là viết một bài luận hay một án văn chương thật hay. Anh chưa đến mức ấy em ạ, cái anh có thể nói lúc này:
ReplyDelete1) Viết và viết, viết cho bản thân và viết mỗi ngày giống như tập thể dục vậy. Viết cho đã, cho quen.
2) Đọc và đọc thật nhiều
3) Cố gắng kỷ luật và rèn mình vào hai điều trên
4) Trải nghiệm cuộc sống
5) Từ việc viết blog có thể có thêm những người bạn để chia sẻ thêm về ý tưởng, tư tưởng và lý tưởng.
Anh ko yêu cầu cao cho cách viết của anh hiện giờ, có thể chưa đúng lúc và cũng như chưa đủ độ "chín". Nhận xét của em rất có lý anh sẽ ghi nhận và rèn thêm độ "sắc bén" của mình.
Rèn người và rèn văn em ạ.